Tô Nhuyễn không thiết kế cửa hàng kiểu mở như siêu thị, vì người thời đại này chưa đủ tố chất như người đời sau, không ít người thích chiếm món lợi nhỏ, tay chân không sạch sẽ, mấy thứ nho nhỏ này lại dễ ẩn giấu, còn không có thủ đoạn kiểm tra hữu hiệu giống đời sau, cho nên cô vẫn bán hàng theo hình thức trung tâm bách hóa, khách hàng nhìn trúng thứ gì, cô lấy cho bọn họ, tiền trao cháo múc.
Cũng may mọi người đều quen mua bán kiểu này rồi, huống hồ mỗi món trang sức trên tường đều dán sẵn giá cả, đỡ mất công bọn họ dò hỏi, chỉ cần lựa chọn kiểu dáng mình thích là được, bớt việc hơn nơi khác nhiều,
Mặc dù vậy, khách vẫn rất đông, hơn nữa người qua đường tò mò không ngừng tiến vào, tạo thành một vòng tuần hoàn, may mà bọn họ đã chuẩn bị từ trước. Hôm đó, ba người bận luôn tay luôn chân đến tận bốn năm giờ chiều, lượng người mới dần dần ít đi.
Vân Chi
Tô Nhuyễn cười: “Lần này mới phỏng vấn thôi, đợi báo chí phát hành, lượng người tới cửa hàng chúng ta sẽ không ít, xem ra phải nhanh chóng thuê thêm người cho anh Lôi rồi.”
Triệu Lôi cũng hưng phấn, Tô Nhuyễn đã nói với anh ta từ trước, sau này mở thêm chi nhánh, sẽ để anh ta hướng dẫn người mới, nếu anh ta quản lý tốt, doanh số bán hàng ở chi nhánh cũng có phần trăm của anh ta.
Bên cửa hàng thời trang Thanh Dương, Tô Thanh Thanh cũng xoa eo ngồi trên ghế, mệt mỏi kêu một tiếng: “Anh Hướng Dương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play