Triệu Yến Yến đã trông thấy ảnh chụp dán trên bảng thông báo, khuôn mặt Tô Nhuyễn có độ nhận diện vô cùng cao, cô ấy lập tức nhăn mày, vươn tay xé một tấm: “Cái gì đây?”
Tô Nhuyễn cũng đang ngẩng đầu xem, ngoài ảnh chụp ra còn kèm theo giấy viết tên và lớp cô học, hiển nhiên là sợ người khác không biết người trong ảnh là ai.
Triệu Yến Yến nghi hoặc: “Mấy thứ này có ý gì? Trong ảnh chụp cậu đang làm gì thế?”
Sắc mặt Tô Nhuyễn không thay đổi: “Bày quán bán hàng, không nhìn ra à? Đâu phải các cậu chưa từng thấy tớ làm đồ trang sức, không phải lúc đó tớ đã nói, làm để bán sao?”
“Chính là số trang sức rất xinh đẹp kia à?” Triệu Yến Yến giật mình: “Tớ thấy cậu làm đẹp như vậy, tưởng làm thuê cho cửa hàng nào đó, không ngờ lại tự mình bày quán ngoài chợ.”
“Sao thế? Bày quán ngoài chợ là phạm pháp à?” Tô Nhuyễn nói: “Tự mình bày quán bán hàng tốt hơn bán sỉ nhiều, nếu không lợi nhuận có thể giảm đi hai phần ba.”
Sau đó cô lại nói: “Nhưng mà sắp không phải ra chợ bày quán rồi, tớ đã thuê được cửa hàng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play