Tô Nhuyễn nói: “Đương nhiên, không muốn mất mặt trước Tô Văn Sơn và Đỗ Hiểu Hồng là một lý do, quan trọng nhất là lòng em không thoải mái, người khác có thể bỏ qua chuyện quá khứ, em thì không thể quên được.”
“Thật ra em chỉ sinh non, không phải không thể sinh tiếp, nhưng mà em cảm thấy mình không có tư cách làm mẹ, Hoắc Hướng Dương cũng đừng mong làm cha. Mẹ Hoắc Hướng Dương đừng mong có thể hưởng thụ niềm vui con cháu đầy nhà, em muốn nhà họ Hoắc bọn họ đoạn tử tuyệt tôn.”
“Hoắc Hướng Dương cảm thấy em không tốt? Cho rằng sau khi ly hôn có thể tìm được người tốt hơn, tất cả đều không được, em không cho phép bọn họ.”
“Nhân lúc Hoắc Hướng Dương áy náy nhất, em cướp lại tất cả quyền quản lý nhà máy và quyền tài chính trong nhà, bên ngoài em cho bọn họ đủ thể diện, nhưng về nhà rồi ăn uống tiêu tiểu bọn họ đều phải nhìn sắc mặt em.”
“Cho dù mẹ Hoắc Hướng Dương có khóc lóc kể lể với người khác, cũng không ai tin, ngược lại đều mắng bà ta không biết đủ.”
“Hoắc Hướng Dương cũng vậy.” Không biết nghĩ tới điều gì, Tô Nhuyễn không nhịn được cười rộ lên: “Tất cả mọi người đều gọi anh ta là Tổng giám đốc Hoắc, ông chủ Hoắc, nhưng mà có ai biết, nếu anh ta chọc em không vui, em có thể lột da mặt anh ta ném xuống đất dẫm, thậm chí có thể khiến anh ta cơm cũng không ăn được.”
“Bọn họ sống còn không bằng con ch.ó trong nhà, có đôi khi em cũng cảm thấy bọn họ quá đáng thương. Sau đó bị em tra tấn không chịu nổi, Hoắc Hướng Dương nghĩ mọi cách để ly hôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play