Tô Nhuyễn không tỏ ý kiến, lấy đống đồ Lộc Minh Sâm làm được qua, cùng Triệu Lôi sắp xếp hàng hóa, sắp xếp trước ngày mai có thể trực tiếp mang ra bán.
Khi cô làm xong, lại trông thấy Lộc Minh Sâm đang ghé vào bàn làm việc của mình, không biết đang làm gì.
Tô Nhuyễn đang định hỏi, thì anh đưa qua một cái lắc tay sáng lấp lánh cho cô xem.
“Anh làm gì thế?” Hạt nhựa pha lê đặt riêng thì rất xinh đẹp, nhưng xâu nhiều như vậy thành một cái vòng, mắt Tô Nhuyễn sắp bị lóe mù.
Nhìn biểu cảm của cô, Lộc Minh Sâm chần chừ hỏi: “Khó coi à?”
“Xấu.” Tô Nhuyễn nghiêm khắc đả kích khiếu thẩm mỹ thẳng nam của anh: “Thứ này chỉ có thể điểm xuyết, đừng lãng phí nguyên liệu, mấy thứ này không nhiều lắm đâu.”
Nói tới đây, Tô Nhuyễn lại đi kiểm tra nguyên liệu một lượt, khi ấy cô mua vài túi lớn thật ra chỉ nghĩ một mình mình làm chậm rãi bán, dùng một hai năm cũng không thành vấn đề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT