Hàn huyên thêm một lát, thấy mưa càng rơi càng lớn, bóng đêm cũng buông xuống, hai người chuẩn bị ra về. Để đề phòng, Tô Nhuyễn cẩn thận nói: “Em đi trước, anh đợi lát nữa hãy ra ngoài.”
Lộc Minh Sâm nhìn theo bóng dáng Tô Nhuyễn, ánh mắt nghiền ngẫm. Ở cùng Tô Nhuyễn lâu như vậy, đương nhiên anh rất hiểu cô.
Cô muốn dùng kế hoãn bình, nhưng anh lại không chờ nổi, phải tranh thủ thời gian học nghiên cứu sinh bắt lấy trái tim đối phương, nếu không sau này về đơn vị bắt đầu chấp hành nhiệm vụ rồi, càng khó giải quyết hơn.
Nghĩ đến đây, Lộc Minh Sâm không nhịn được thở dài, cuối cùng cũng hiểu được vì sao trước đây khi dưỡng thương, chính ủy Vương nói với anh khoảng thời gian đó vô cùng quý giá, anh nên quý trọng rồi. Nghĩ đến kỳ nghỉ đông và kỳ nghỉ hề bị mình lãng phí, Lộc Minh Sâm thật sự hối tiếc không thôi.
Nhưng mà bây giờ có nghĩ gì cũng vô dụng, việc cấp bách là tìm hiểu rõ khúc mắc trong lòng Tô Nhuyễn, để bốc thuốc đúng bệnh, tranh thủ thời gian nghỉ đông năm nay có thể được như ý nguyện.
Dù về tỉnh Đông Lâm ăn tết, hay tới thành phố Thân bán cổ phiếu, đều là cơ hội hai người ở riêng với nhau.
Nhìn cô gái biến mất khỏi tầm mắt, Lộc Minh Sâm l.i.ế.m liếm môi, cho rằng tập quân sự xong là hai người không còn cơ hội gặp mặt sao? Quá ngây thơ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play