Tô Nhuyễn ngó lơ một lời hai nghĩa của anh, khom lưng dựa theo anh làm mẫu trước đó, bắt đầu gập chăn. Đúng như lời Triệu Yến Yến nói, chăn được Lộc Minh Sâm gập mẫu, dễ gập hơn nhiều.”
Chăn đã bị ép rất phẳng, nếp gấp và góc cạnh đều vô cùng rõ ràng. Lộc Minh Sâm ngẩng đầu chỉ dạy Vương Hồng xong, cúi đầu nhìn Tô Nhuyễn gập một lát, đột nhiên bật cười: “Vừa rồi lúc tôi làm mẫu, trong đầu cô nghĩ gì thế?”
Gã này còn dám hỏi???
Tô Nhuyễn quay đầu trừng anh.
Lộc Minh Sâm sửng sốt, còn tưởng rằng mình chọc phải cô chỗ nào, lập tức ngậm miệng không dám nói lung tung nữa, lại cúi người cầm chăn lên nghiêm túc làm mẫu: “Dùng tay san phẳng, không phải như vậy, cần tôi làm mẫu lại một lần không?”
Tô Nhuyễn:……
Cô không nhịn được cắn môi dưới, hóa ra câu hỏi vừa rồi của anh, ý nghĩa chỉ đơn thuần như trên mặt chữ, cô đúng là…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT