“Tôi… tôi…”
Trần Diệu Tổ lắp bắp mãi không nên lời.
Mở miệng mấy lần, đều chỉ nói được mỗi chữ “tôi”, không thốt ra nổi phần còn lại.
Chúc Uy thấy vậy liền gắt gỏng:
“Anh thích đi làm ở đâu là tự do của anh, nhưng cũng đừng quên, anh từng lừa tôi. Tôi cảnh giác anh là lẽ đương nhiên.”
Trần Diệu Tổ trợn mắt, biện luận không ngừng:
“Anh như vậy là đang mang thành kiến và phân biệt đối xử, hành vi như thế là kiêu ngạo, vô lễ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play