“Nói thừa, đương nhiên là nhớ rồi!”
Mặc dù rất nhiều bản lĩnh cô đã không còn, nhưng chuyện nhận đường trong rừng thì vẫn không làm khó được cô.
Tuy nhiên, lời của Giang Đường có ý gì đây?
“Cô muốn tôi ra ngoài gọi người đến sao?”
“Không phải. Tôi tuy nhớ đường, nhưng trên đường nguy hiểm lắm, còn có biết bao nhiêu rắn độc nữa, một mình tôi không thể ra ngoài được.”
Biết đường, không có nghĩa là có thể đối phó với lũ rắn độc và mãnh thú dọc đường kia!
Một mình cô ra ngoài thì chắc chắn không được, tuyệt đối không được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT