Trong khu rừng đầy rẫy hiểm nguy thế này, Giang Đường dĩ nhiên không dại đến mức tự cắt tay lấy máu cho khỉ uống để cứu nó.
Cô chỉ còn cách bắt buộc bản thân phải nghĩ đến mấy chuyện buồn, cố nhỏ vài giọt nước mắt vàng cho con khỉ mẹ đang hấp hối uống.
Coi như tiếp thêm mạng cho nó.
Giang Đường nghĩ một hồi lâu vẫn không thể nghĩ ra được chuyện gì buồn.
Cô chỉ đành tự thôi miên mình, tưởng tượng rằng Lục Trường Chinh không còn thích mình nữa, mà lại thích người khác rồi.
Ba đứa con sinh ba lại gọi nữ đồng chí khác là mẹ, mẹ chồng của cô cũng chẳng thương cô nữa…
Nghĩ đến khả năng ấy, mắt Giang Đường cuối cùng cũng ươn ướt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT