Giang Đường ngồi bên cạnh giơ tay lên, biểu thị rằng mình cũng sẽ góp sức.
Lục Trường Chinh cười kéo tay cô xuống:
“Trường em học cách đây quá xa, đi xe buýt mất hơn một tiếng, không cần phải thường xuyên về đâu.”
“Không sao mà.”
“Ngày nào buổi sáng tám giờ không có tiết, em sẽ về.”
Không chỉ Giang Đường nghĩ vậy, Hà Văn Tĩnh cũng nghĩ giống hệt.
Trong nhà chỉ còn lại người già và trẻ nhỏ, không ai yên tâm được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play