Hà Văn Tĩnh đã hoàn toàn không muốn nói thêm với Đới Sương nữa.
Chỉ cần nói thêm một câu thôi, cô cũng cảm thấy mệt mỏi.
Lục Trường Chinh, người vẫn im lặng đứng bên cạnh nãy giờ, lúc này cũng bước lên một bước, nắm lấy tay Giang Đường.
Anh không có ý định đôi co với Đới Sương, mà chỉ đề nghị Hà Văn Tĩnh đưa mọi người vào phòng nghỉ của trạm gác.
Có chuyện gì thì vào đó nói chuyện.
Thái độ này của anh khiến Đới Sương cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nhìn anh cũng thấy thuận mắt hơn.
“Nhìn anh họ của con kìa, đó mới gọi là biết tôn trọng người lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT