“Được.”
Giang Đường lại trở về bên cạnh Lục Trường Chinh, “Bây giờ anh phải cố nhịn, đừng có chạm vào tóc em nhé.”
Tiểu nhân sâm luôn quý trọng mái tóc của mình, giống như khi cô còn vùi dưới lòng đất, cô luôn yêu quý những chiếc lá mỗi khi mùa đông đến sẽ rụng xuống vậy.
Những thứ không sạch sẽ thì không thể chạm vào.
“Được, anh nghe lời Đường Đường.” Lục Trường Chinh rất phối hợp.
“Ừm ừm, đợi đến lúc tìm ra thứ đáng ghét kia rồi, anh phải tắm rửa sạch sẽ mới được chạm vào em.” Giang Đường vui vẻ nói.
“Được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT