" ngươi có nghe nói gì không? Sư phụ vừa mới ban cho tên nhóc kia một quyển bí tịch y hệt như cái của Hành Dẫn sư huynh".
" ngươi nghe ở đâu ra vậy?"
" khi nãy ta bưng trà cho sư phụ tận mắt thấy". Người kia nói xong còn chậc lưỡi:" không hổ là được sư phụ yêu thương, chúng ta cũng không được ưu đãi tốt như vậy, Đứa nhóc kia chỉ mới vừa vào môn mà đã hưởng ngang ngửa Sư huynh".
" được rồi, cẩn thận cái miệng của ngươi".
" ta biết mà, ta chỉ bất bình thôi, đứa nhóc kia không có gì mà có số hưởng đến như vậy, sư huynh là nhất, đứa trẻ kia cũng không thể giành được sủng ái của sư phụ đối với sư huynh đâu.. xùy...".
Hai người trong tông môn vừa lúc đi ngang qua cánh rừng, họ không thấy nam phản diện, tưởng rừng hoang không có người nên trò chuyện cũng không kiên nể gì nói chuyện, khi nhắc đến Luật Đàn Sâm thì có phần khinh bỉ, khi nhắc đến Lý Hành Dẫn lại một phần kính nể.
Mấy từ này đều lọt vào tai nam phản diện, mà lúc này quyển bí tịch trong lời của hai người đó nói đang bị Luật Đàn Sâm nắm chặt đến nhăn nhúm.
Chết tiệt .... Ánh mắt trẻ con của Luật Đàn Sâm tối đi, trong đó đều là sự ghen tị, thật ra, Luật Đàn Sâm không ngây thơ như Đống Thương Ca nghĩ, chỉ là dáng vẻ nguỵ trang mà thành, lớn lên trong nơi tồi tệ như thế thì làm sao nam phản diện có ý nghĩa ngây thơ như bao đứa trẻ khác được, không có ai che chở, muốn sinh tồn phải dựa vào chính mình.
Luật Đàn Sâm rất khó chịu, trong mắt nam phản diện hiện tại sư phụ là người rất quan trọng, biết rõ sư phụ vẫn còn có đồ đệ khác nhưng Luật Đàn Sâm vẫn không muốn Đống Thương Ca quan tâm đến một ai ngoài bản thân cả....

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play