Qua vài ngày, Lâm Uyển Yến mang lễ vật hớn hở đến Mạnh gia.
Trong phòng Manh Doãn Đường, mọi người ngồi thành vòng tròn, nghe Lâm Uyển Yến kể chuyện bát quái về cô mụ Lữ gia.
“Hôm đó lúc ta quay về nội đường, Lữ thị vừa nhìn thấy ta cầm cây trâm trong tay thì phát điên lên. Bà ta khăng khăng rằng chuyện xảy ra ngày hôm đó là do ta và ngươi sắp đặt, còn mắng ta hẹp hòi ác ý. Tuy là sự thật nhưng sao ta thừa nhận chứ? Vì vậy ta khóc, không nói câu nào chỉ khóc thôi, bà ta thấy vậy càng tức giận, nói ta giả bộ uỷ khuất. Mọi người cũng muốn dàn xếp ổn thoả nên cố gắng khuyên can bà ta, khuyên ta. Ta tất nhiên nghe lời, nhưng bà ta nhất định không nghe, huyên náo ầm ĩ cả lên, truyền đến tận chính đường.
“Lúc này nhị thúc mẫu của Lữ tam lang đột nhiên nhảy ra, chỉ vào mặt Lữ thị mắng to, nói bà ta sau khi hoà ly, quay về nhà thì luôn tác oai tác quái. Lúc này ta mới biết, hai tẩu tử kia cũng chịu thua thiệt không ít lần dưới tay bà ta. Sau đó không ai cố gắng khuyên can nữa, vì hai tẩu tử cũng bắt đầu khóc. Bà ta vẫn còn mặt dày rêu rao, đòi công đạo với bà mẫu ta. Bà mẫu ta ước chừng cũng đã nhịn đến cực hạn, liền nói với bà ta một câu: ‘Kiếp trước chắc ta không tử tế, vốn dĩ gả đến Lữ gia mọi chuyện như ý, nhưng lại đụng phải một cô tử khuấy tung đảo lộn mọi thứ như ngươi’. Ha ha ha, các ngươi không thấy, mặt Lữ thị xanh lè tại chỗ, ha ha ha, ta suýt nữa thì bật cười”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT