Trà không nhớ, cơm không thèm ăn, vì chuyện của Lâu Hoành mà Âu Dương đã tìm đọc đủ loại tài liệu, nhưng vẫn không tìm được biện pháp nào thật sự có tác dụng.
Đến thứ bảy, như thường lệ, Âu Dương được hai người ba đưa về nhà.
Ngồi trên ghế sofa, Âu Dương do dự một lúc rồi khẽ chọc vào người bác học của mình giáo sư Âu và nghiêm túc hỏi:
“Ba lớn, nếu ban ngày quá mệt mỏi mà dẫn đến đêm ngủ đái dầm... thì phải làm sao ạ?”
“Đái dầm? Là... con á?”
Ba Dương đang bưng mâm trái cây đi tới, ngồi xuống bên cạnh cậu. Vừa nghe câu hỏi thì lông mày dựng thẳng lên, giật mình hỏi ngược lại.
Âu Dương chau mày nghĩ ngợi, vì để bảo vệ thể diện cho “người kia”, cậu đành phải cắn răng thừa nhận. Dù sao chuyện này cũng chỉ nói cho hai ba của mình, không quá xấu hổ, người khác cũng không biết. Vì người khác, hy sinh bản thân cậu bé này quả thật có tinh thần giác ngộ rất cao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play