Tiếng chuông kết thúc tiết tự học buổi tối vừa vang lên, Âu Dương vẫn đang vùi đầu làm bài tập, say mê như nhập tâm. Bỗng như bừng tỉnh từ trong mộng, cậu đột ngột đứng bật dậy.
Cậu quay đầu nhìn về phía chỗ ngồi của Lâu Hoành, chỗ đó đã không còn ai.
“Lâu Hoành đâu rồi?”
Âu Dương đảo mắt, liếc quanh phòng học một vòng cũng không thấy bóng dáng anh đâu, bèn nghi hoặc lên tiếng.
Vừa dứt lời, Dương Hữu ngồi bàn trước lập tức quay đầu lại, hai mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Âu Dương, nói:
“Âu Dương, nếu lát nữa cậu gặp Lâu Hoành, nhớ giúp huynh đệ này của cậu nói vài lời tốt đẹp trước mặt cậu ta nhé! Mình có thành công bái sư học nghệ được hay không là nhờ cả vào cậu đó!”
Mái tóc xõa cùng ánh mắt long lanh của cậu ta khiến Âu Dương không hiểu sao lại liên tưởng đến một con chó lông vàng từng gặp hồi bé, khiến cậu không nỡ từ chối lời thỉnh cầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play