Ngô Lương Phụ: "Quê quán ở Cẩm Châu." Dương Thừa Thuận khinh thường nói: "Cẩm Châu? Đó chính là người mới quy phụ, đầu nhập vào Đại Thanh ta cũng chưa được mấy năm.
Đừng tưởng ngươi là người hầu của bệ hạ, liền có thể ngồi ngang hàng với ta.
Ta ở Thẩm Dương, ngươi ở Cẩm Châu, cách biệt cũng đủ bỏ xa ngươi mười con phố." "Không dám, đang muốn nịnh bợ Dương Lão công." Ngô Lương Phụ nở nụ cười nịnh nọt, cuối cùng cũng đi tới gần, sau đó vung tảng đá đập vào lão thái giám.
"A!" Đáng tiếc Ngô Lương Phụ sức lực không đủ, cũng không biết nên nện vào bộ vị nào cho đúng.
Một tảng đá nện vào trán đối phương, mặc dù làm đầu rơi máu chảy, nhưng lão thái giám chẳng những không chết, thậm chí còn không ngất đi, ôm lấy trán phát ra tiếng kêu thảm.
"Có rắn!" Ngô Lương Phụ vừa hô to, vừa nện xuống lần nữa.
Lần này nện trúng lão thái giám, nhưng lão vẫn không bất tỉnh, vẫn kêu thảm không ngừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play