Vương Khiêm tiếp lời: "Tấm bố cáo này, mỗi năm đều dán, trong châu cũng có dán.
Sợ là vị quý nhân nào đó trong triều đang tìm kiếm thân thích thất lạc của mình.
Lưu Huynh là người Thiên Tân tới, lại vừa hay từng làm sĩ quan, họ cũng trùng khớp, lẽ ra nên sớm đi nhận bố cáo rồi."
Lưu Mãng khoát tay nói: "Trên đời này dù có chuyện tốt lớn thế này, cũng không tới lượt kẻ họ Lưu như ta đâu.
Ta tuổi cũng đã lớn, có thể xoay xở được chức điển sử rồi về hưu, đời này thế là thỏa mãn lắm rồi."
Ăn xong bữa trưa đơn giản, Trịnh Sâm đặt đũa xuống đứng dậy, dự định tiếp tục tuần tra đê điều, còn có hai khúc sông nguy hiểm cần phải đi xem xét.
Dương Đỉnh đi theo, đột nhiên hô: "Lưu Mãng, ngươi qua đây!" Lưu Mãng vội vàng đáp: "Có mặt!" Dương Đỉnh gọi Lưu Mãng tới bên cạnh căn dặn, còn Triệu Trinh Phương lại nhớ ra điều gì đó, nhìn chằm chằm vào mặt Lưu Mãng, dò xét tới lui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play