Triệu Hãn tuy sẽ không đan áo len, nhưng xử lý lông cừu thì lại làm được, vậy thì áo len, đồ len có gì khó khăn đâu? Đây không phải là chuyện nhỏ, mà liên lụy rất lớn đến chính trị.
Chỉ cần có thể làm cho ngành dệt len thịnh vượng, là có thể phát triển kinh tế Tây Bắc, khiến Tây Bắc càng thêm yên ổn, còn có thể ràng buộc được rất nhiều dân chăn nuôi trên thảo nguyên.
Chuyện này nhất định phải do Triệu Hãn tự mình ra tay, nếu không áo len khó mà phổ biến rộng rãi được.
Mà nếu hoàng đế mặc áo len, xuất hiện vài lần ở những nơi công khai, đảm bảo quan lại quyền quý sẽ tranh nhau bắt chước! Hoàng hậu mặc đồ len, tiếp kiến phu nhân quan viên mấy lần, tự mình dạy các vị quan phu nhân ấy cách đan áo len, nhiều nhất là một hai năm là có thể lưu hành khắp Nam Kinh.
Tiếp theo, dần dần sẽ lan tràn ra cả nước.
Chu Nguyên Chương đã từng làm rất nhiều chuyện tương tự, hắn làm gương, bằng sức một mình đã thay đổi thói quen uống trà mấy trăm năm của Trung Quốc.
Bãi bỏ vườn trà hoàng gia, cấm tiến cống đoàn trà, đổi sang cống loại tán trà rẻ tiền hơn, đổi cách nấu trà thành pha trà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play