"Đúng thế, trung thực nhập ngũ thì bị bắt nạt, dứt khoát chúng ta cũng đi theo tạo phản đi!" "Bọn phản tặc bên ngoài kia, nghe nói muốn đi đầu quân cho Triệu Thiên Vương.
Hay là chúng ta giết tuần phủ rồi cùng đi?" "Ta thì không dám đi, nghe nói Triệu Thiên Vương ăn thịt người.
Lính của hắn đánh trận thua là bị giết làm thịt khô." "Đánh rắm, ta nghe nói Triệu Thiên Vương rất nhân nghĩa." "Thời buổi này, kẻ nào cầm quân mà giảng nhân nghĩa? Triệu Thiên Vương chiếm được phương nam chính là nhờ ăn thịt người, khiến lính sợ bị đánh thua rồi bị ăn thịt, nên tên nào đánh trận cũng liều mạng." "Người đọc sách trong thành Thiên Tân nói Triệu Thiên Vương yêu dân như con mà." "Triệu Thiên Vương ăn thịt người cũng là người đọc sách nói." "..."
Rốt cuộc Triệu Thiên Vương có ăn thịt người hay không, chủ đề này tranh cãi mãi không xong.
Nhưng việc giết tuần phủ tạo phản thì đã đạt được sự đồng thuận.
Một đám binh sĩ nửa năm không được phát lương, ngay cả khẩu phần lương thực cũng không đủ, lại bắt bọn hắn đem lương thực đưa cho phản tặc, ngươi nói lính tráng sẽ nghĩ thế nào?
"Phì!" Lưu Mãng rút yêu đao ra: "Các huynh đệ, giết cẩu quan, đi về phía nam đầu quân cho Triệu Thiên Vương!" Mười ba năm trước, Lưu Mãng là một quản đội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play