"Oa......
Ô ô ô ô!" Ngô Bỉnh đột nhiên gào khóc, bởi vì hắn là người Nghi Hưng, quê quán của hắn năm ngoái liền bắt đầu khô hạn, cho tới bây giờ cũng chưa mưa được mấy trận, Thái Hồ đã khô cạn đến chỉ còn một mảnh giữa hồ.
Người nhà cách đây một thời gian gửi thư, nói đã không dám tùy tiện đi ra ngoài, mỗi lần đi ra ngoài nhất định phải có mười người trở lên kết bạn đồng hành.
Nếu đi ra ngoài một mình, rất có thể sẽ không về nhà được nữa, sẽ bị dân đói giết ăn thịt.
Liên tưởng đến thảm trạng ở quê nhà, Ngô Bỉnh càng khóc càng thương tâm.
Nơi đó đã từng đẹp đẽ màu mỡ biết bao, thời niên thiếu của hắn, thường xuyên hô bằng gọi hữu, chèo thuyền du ngoạn trên Thái Hồ.
Bây giờ, Thái Hồ khô cạn, dân đói đầy rẫy khắp đất, không biết có bao nhiêu người đã hóa thành xương khô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play