"Làm tốt lắm," Triệu Hãn vui mừng nói, "Soái hạm của địch quân chạy rồi sao?"
Cổ Kiếm Sơn đáp lại: "Vương Tư Nhậm lên thuyền bỏ chạy, đuổi không kịp, xin mời tổng trấn trách phạt." Triệu Hãn ha ha cười lớn: "Đã thắng trận, ta trách phạt ngươi làm gì?" Hơn một trăm quan quân thủy sư đầu hàng, được Cổ Kiếm Sơn dẫn tới bái kiến, trước đây bọn họ đều là thủy phỉ hồ Bà Dương.
Cổ Kiếm Sơn giới thiệu: "Đây là Phàn Siêu, phỉ hiệu Phàn Nhị, hảo huynh đệ của ta trước kia ở hồ Bà Dương." "Bái kiến đại soái!" Phàn Siêu vội vàng dập đầu.
"Mau mau đứng lên," Triệu Hãn đỡ người này dậy, xem xét kỹ lưỡng một phen rồi nói, "Quả nhiên là hảo hán tử, cứ ở lại trong thủy sư của ta làm sĩ quan." Đương nhiên là sĩ quan cấp thấp, tuyên giáo viên sẽ làm công tác tư tưởng, nếu làm không thông thì cũng chỉ có thể mất chức, vừa đến đã muốn cao thăng là không thể nào.
Ngược lại là Phí Chiếu Củng, lần này biểu hiện phi thường xuất sắc, có thể cho hắn chỉ huy 500 người.
Hôm sau, Triệu Hãn dẫn binh qua sông, bao vây thành Lâm Giang Phủ.
Đây là thành thị có lực phòng ngự mạnh nhất mà Triệu Hãn từng thấy cho tới nay, căn bản không có cách nào cường công.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT