Lưu Nhị Gia vẻ mặt âm trầm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Để cho ta ra ngoài!" "Mời đi." Tiêu Hoán mỉm cười nói.
Lão đầu này đi ra đường, gọi mấy tên *đả hành* đến hạ lệnh.
Rất nhanh, *đả hành* ở ba con phố gần đó toàn bộ kéo vào trong trạch viện ứng lệnh, hầu như người nào trên người cũng mang theo tiền hàng cướp được.
"Đóng cửa, giết người!" Tiêu Hoán ra lệnh một tiếng, cửa viện lập tức đóng lại.
Chiến trận do binh lính sói tiễn, thủ hạ cầm khiên mây, thủ hạ cầm trường thương tạo thành, lao về phía đám *cuồn cuộn* cầm đủ loại vũ khí, hai bên chỉ trong nháy mắt đã phân thắng bại.
Có thể nói, bọn côn đồ không hề có sức chống cự.
Có mấy thủ hạ cầm khiên mây còn nhân cơ hội đổi vũ khí khác, vứt bỏ liềm đao, dao phay trong tay, đổi sang yêu đao bằng sắt cướp được.
"Một tên cũng không để lại," Tiêu Hoán chỉ vào Lưu Nhị Gia, "Phải giết cả nhà hắn!" Tiểu đội trưởng lại không nghe, nói: "Triệu tiên sinh nói, không được giết người lung tung, toàn bộ trói lại áp giải đi." Tiêu Hoán bất đắc dĩ, đành phải áp giải tù binh, bao gồm cả phụ nữ trẻ em nhà Lưu Nhị Gia, giao cho Phí Như Hạc phụ trách dẹp loạn.
Ngay sau đó, Tiêu Hoán lại dẫn đám binh lính này đi tìm kiếm những tên *đả hành* khác.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT