Tác giả: Đường Tửu Nguyệt

Hơn 9 giờ tối, ngoài trời bắt đầu đổ mưa, sau đó là những tiếng sấm ầm ầm vang dội. Mọi người trong biệt thự đều đã về phòng ngủ của mình.

Tần Mạch Nhiên vốn dĩ đã thiu thiu ngủ, bỗng nhiên bị một tiếng sấm lớn làm giật mình tỉnh giấc. Cậu mở choàng đôi mắt to tròn, kinh hoàng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ngoài cửa sổ tối đen như mực, mưa như trút nước. Một tia chớp xé ngang bầu trời, rồi lại là một tiếng sấm lớn "Ầm ầm ầm", như muốn xé toang mặt đất. Những thân cây to khỏe bên ngoài bị cuồng phong quật mạnh, rung lắc dữ dội, đến cả căn nhà cũng dường như rung chuyển.

Tần Mạch Nhiên sợ hãi co mình sâu hơn vào trong chăn, rồi kéo chăn che kín đầu nhỏ. Dù vậy, tiếng sấm lớn bên ngoài vẫn không ngớt. Tần Mạch Nhiên sợ đến mức không ngủ được, chỉ có thể run rẩy một mình trong chăn. Không đứa trẻ nào có thể đối mặt với thời tiết giông bão đáng sợ như vậy mà không bật khóc.

Trong phòng ngủ cạnh bên.

Tần Bạc Hi đang tựa vào cửa sổ hút thuốc. Anh mặc một bộ đồ ngủ màu xám, vì thường ngày cố ý kiểm soát chế độ ăn uống nên vóc dáng khá thon gọn, đôi chân càng dài và thẳng. Phòng ngủ không bật đèn, ánh chớp lóe lên chiếu sáng khuôn mặt anh tuấn như tranh vẽ của anh.

Lúc này, Tần Bạc Hi như nghĩ ra điều gì đó, nghiêng đầu về phía phòng ngủ của Tần Mạch Nhiên. Cách một bức tường, đương nhiên anh không thể nhìn thấy gì, nhưng anh vẫn lo lắng không biết một đứa trẻ nhỏ như vậy có bị dọa sợ trong đêm mưa không.

Tần Bạc Hi dụi tắt thuốc, định sang phòng bên cạnh xem sao. Anh đi được hai bước lại dừng lại. Ban ngày, Tần Mạch Nhiên đã bắt gặp anh ở cùng một người đàn ông. Dù một đứa trẻ có thể sẽ không nhớ những chuyện này, nhưng anh lại cảm thấy mình dường như không nên đường đường chính chính đi gặp đứa trẻ ấy.

Tần Bạc Hi đứng trong bóng tối do dự. Cho đến khi chân trời lại vang lên một tiếng sấm sét dữ dội, cả đất trời đều như đang run rẩy. Tần Bạc Hi thở dài một hơi, cuối cùng hạ quyết tâm, cất bước trở lại.

Phòng bên cạnh là phòng trẻ em, Tần Bạc Hi đi chưa được mấy bước đã đến nơi. Anh dừng lại trước cửa một lát, cuối cùng, một bàn tay thon dài, đẹp đẽ vẫn đặt lên tay nắm cửa, nhẹ nhàng mở ra.

Tần Bạc Hi rón rén đi vào bên giường trẻ con. Nương theo ánh đèn tường vàng ấm, anh nhìn rõ tình hình trên giường. Cậu bé con cuộn mình trong chăn, khẽ run rẩy.

Tần Bạc Hi ngồi bên mép giường, nhẹ giọng nói: “Mạch Mạch?”

Tần Mạch Nhiên vốn đang trốn trong chăn tránh tiếng sấm, nghe thấy có người gọi mình, còn tưởng là ảo giác. Cho đến khi cậu thăm dò vén chăn lên, sau đó nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ của anh hai mình.

Tần Bạc Hi cười trấn an cậu: “Sao còn chưa ngủ? Bị sấm dọa rồi sao?”

Đôi mắt đào hoa tràn đầy ý cười dịu dàng. Nụ cười này đủ để xua tan nỗi sợ hãi của đêm mưa. Tần Mạch Nhiên cuối cùng cũng dám chui ra khỏi chăn, sau đó khẽ gọi: “Anh hai.”

Tần Bạc Hi ngồi bên mép giường, chăm chú nhìn cậu: “Sợ đến mức không ngủ được sao?”

Tần Mạch Nhiên thành thật gật đầu.

Tần Bạc Hi nghe vậy, bật đèn đầu giường: “Đừng sợ, có anh hai ở đây với em.”

Tần Mạch Nhiên quả thật không còn sợ hãi nữa. Bởi vì anh hai cậu trông thực sự quá đỗi dịu dàng.

Khi ánh đèn sáng hơn một chút, Tần Bạc Hi hỏi Tần Mạch Nhiên: “Nếu không ngủ được, có muốn nghe anh hai kể chuyện cổ tích trước khi ngủ không?”

Tần Mạch Nhiên đây là lần đầu tiên được nghe chuyện cổ tích trước khi ngủ, trước đây chưa từng có ai kể cho cậu nghe. Vì vậy cậu kinh ngạc gật đầu: “Muốn ạ.”

“Được, vậy anh hai sẽ kể cho em nghe.”

Tần Bạc Hi tìm kiếm trên tủ đầu giường. Trên tủ đầu giường có đủ loại sách cổ tích. Tần Bạc Hi rút một quyển trong số đó ra, sau đó mở ra, giọng nói mềm mại, êm tai vang lên: “Hôm nay chúng ta sẽ kể chuyện nàng tiên cá…”

Tần Mạch Nhiên ngoan ngoãn nằm trên giường, lập tức sẵn sàng lắng nghe, giống như một học sinh ngoan ngoãn, đôi mắt đen láy, sáng long lanh.

Bên ngoài phòng ngủ.

Trần Nhược Lan vốn cũng định vào xem Tần Mạch Nhiên, nhưng cô mơ hồ nghe thấy có tiếng động bên trong, vì vậy tiến lại gần hơn một chút, lắng tai nghe. Ngay sau đó, cô kinh ngạc nhìn chằm chằm vào cánh cửa gỗ.

Bạc Hi vậy mà lại đến ở cùng Mạch Bảo ư??

Trần Nhược Lan vừa ngạc nhiên vừa thấp thỏm, sau một lúc lâu, cô xoay người rời đi.

Trong phòng ngủ.

Tần Mạch Nhiên vẫn luôn chăm chú lắng nghe anh hai mình kể chuyện. Có anh hai ở bên, tiếng sấm bên ngoài không còn đủ sức gây sợ hãi nữa. Dần dần, cơn buồn ngủ lại ập đến, cậu nhắm mắt lại, đã ngủ thiếp đi.

Cậu bé nhỏ ngủ rồi, càng thêm ngoan ngoãn, khuôn mặt mũm mĩm, như một chiếc bánh kem nhỏ ngọt ngào. Tần Bạc Hi ngừng kể chuyện, ngay sau đó tắt đèn đầu giường, để Mạch Bảo ngủ an ổn hơn một chút.

Bên ngoài thỉnh thoảng vẫn còn tiếng sấm. Tần Bạc Hi lo lắng cậu bé con sẽ lại bị tiếng sấm dọa tỉnh, dứt khoát canh giữ bên đầu giường. Tần Mạch Nhiên không còn bị dọa tỉnh nữa. Cho đến khi nửa đêm không còn tiếng sấm, Tần Bạc Hi mới rời đi.

Tần Mạch Nhiên ngủ một giấc đến khi tự nhiên tỉnh dậy. Sau khi cậu sửa soạn xong xuống lầu, anh hai cậu đã rời đi, nghe nói phải đi chụp một quảng cáo ở thành phố này.

Đêm qua mưa một trận, rửa sạch cả mặt đất. Hôm nay mặt trời đã lên, chiếu rọi ấm áp.

Tần Mạch Nhiên ăn sáng xong thì chơi trong trang viên, sau đó cậu thấy quản gia đang chỉ huy các thợ làm vườn trồng hoa. Đôi mắt Tần Mạch Nhiên sáng rực, lập tức hứng thú, bước chân ngắn nhỏ chạy đến.

Tiểu Bác Mỹ vốn đang nằm phơi nắng trên bãi cỏ, nhìn thấy tiểu chủ nhân chạy về phía đó, cũng nhảy nhót chạy theo. Rất nhanh, nơi trồng hoa đã có thêm hai cục cưng nhỏ: Tần Mạch Nhiên trắng trẻo đáng yêu như búp bê và Tiểu Bác Mỹ giống như một cuộn len.

Quản gia cười nói: “Tiểu thiếu gia, cháu cũng thích trồng hoa sao?”

Tần Mạch Nhiên gật đầu, khẳng định: “Thích ạ.”

Từ nhỏ cậu đã yếu ớt, không như những đứa trẻ nam khác thích bóng rổ hay ô tô, cậu chỉ thích ngắm hoa cỏ và đọc truyện.

Quản gia nhìn tiểu thiếu gia bé nhỏ của mình, nở nụ cười hiền hậu. Tần Mạch Nhiên ngồi xổm ở đó, không chớp mắt nhìn các thợ làm vườn trồng hoa. Cậu nhìn một lúc, rồi cũng tiến lên ôm lấy mấy cành hoa sắp được trồng.

Một trong những thợ làm vườn vội vàng ngăn lại: “Tiểu thiếu gia, cháu không cần làm đâu, để chúng tôi làm là được rồi.”

Tần Mạch Nhiên ôm mấy bông hoa, có chút sốt ruột. Cậu cũng muốn trồng hoa.

Thợ làm vườn cầu cứu nhìn về phía quản gia. Quản gia hơi trầm ngâm, ngay sau đó nói: “Không sao, cứ để tiểu thiếu gia làm đi, nhưng mọi người phải chú ý an toàn cho cháu ấy.”

Mấy người thợ làm vườn vội vàng dạ vâng.

Tần Mạch Nhiên có cơ hội trồng hoa, vui mừng khôn xiết, ôm hoa chạy về phía đất bùn. Tiểu Bác Mỹ thấy vậy, cũng ra sức giúp tiểu chủ nhân ngậm mấy cành hoa chạy đến, chiếc đuôi nhỏ xù xù ve vẩy.

Tần Mạch Nhiên được phát một cái xẻng nhỏ. Cậu học theo các thợ làm vườn, cũng bắt đầu đào hố trồng hoa trên bãi đất trống. Hôm nay cậu mặc một chiếc quần yếm màu xanh nhạt, trên đầu còn đội một chiếc mũ trắng. Đừng nói, trông cậu thật sự rất giống một công nhân tí hon.

Tần Mạch Nhiên cầm xẻng nhỏ, nỗ lực đào đất. Cuối cùng cậu cũng đào xong cái hố đầu tiên, sau đó đặt một cành hoa vào, rồi lấp đất đã đào ra lại. Tiểu Bác Mỹ nhảy nhót xung quanh cậu, như đang tán thưởng chủ nhân.

Tần Mạch Nhiên vui vẻ cười, lộ ra hàm răng nhỏ trắng tinh. Mấy người thợ thủ công cũng khen: “Tiểu thiếu gia của chúng ta giỏi thật đó, trồng hoa đẹp ghê.”

Tần Mạch Nhiên được khen có chút ngại ngùng, rũ đầu nhỏ tiếp tục trồng hoa.

Không lâu sau, Trần Nhược Lan đi tìm đến. Lúc này, Tần Mạch Nhiên đã trồng bốn năm cành hoa, khuôn mặt nhỏ mệt đến đỏ bừng, nhưng cậu không hề có ý định dừng lại, trông có vẻ thực sự rất thích việc này. Chỉ là sau khi sờ vào đất bùn, đôi khi cậu lại lau mồ hôi, rồi để lại vài vệt bùn trên khuôn mặt nhỏ trắng trẻo vốn có của mình, trông đặc biệt đáng yêu.

Trần Nhược Lan vốn có chút u ám trong lòng lập tức sáng bừng lên, ánh mắt nhìn Tần Mạch Nhiên tràn đầy yêu thương.

Một bên quản gia nói: “Xem ra tiểu thiếu gia rất thích trồng hoa cỏ.”

Trần Nhược Lan quyết đoán nói: “Vậy hãy xây một phòng hoa nhỏ riêng cho nó trong trang viên đi.”

Quản gia đáp: “Vâng ạ.”

Trong ngôi nhà này, tất cả những gì Tần Mạch Nhiên muốn làm đều sẽ được đáp ứng. Gia đình Tần cũng có đủ khả năng để làm điều đó.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play