Tống Thanh Sinh khẽ nghiêng đầu, trong mắt lộ rõ nghi hoặc và lo lắng: “Không lý nào... đường lịch luyện của Tiểu Bạch lẽ ra không xuất hiện nguy hiểm mới phải.”
Ngay cả việc dừng lại ở thành nào bao lâu, đều là Tả Thính Hàn tỉ mỉ đánh dấu kỹ càng. Tiểu Bạch xưa nay là đứa nghe lời, không nên có chuyện tự ý đổi tuyến.
Nhưng tiếng cầu cứu ấy mang theo nỗi sợ hãi quá đỗi chân thật Bạch Vãn Sương vốn là kẻ chẳng mấy khi khiến người khác phải lo lắng.
Tuy cảnh giới không tính là cao, nhưng với thân thủ và số lượng pháp khí tích trữ, chuyện tháo chạy đối với nàng vốn không hề khó khăn. Vậy rốt cuộc là gặp phải thứ gì, mới đến nỗi phải truyền âm cầu cứu?
Cửa phòng bật mở. Thấy hắn quay lại, Dung Ngụy hừ lạnh một tiếng, giận dỗi cũng nguôi được đôi chút: “Tưởng ngươi thực sự một mình đuổi theo rồi chứ.”
Tức đến thành ra bộ dạng này, không ngờ đầu óc vẫn còn chưa bay khỏi sọ.
Hạ Dao Xuyên chỉnh lại vạt áo, thần sắc không đổi: “Ta đã xem ký ức của nàng, nàng không biết gì về bản đồ cả, không cần lo lắng làm gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play