Lén bày xong pháp khí, lúc rút tay ra, Bạch Vãn Sương bỗng cảm thấy đầu ngón tay ươn ướt. Nhìn thoáng vào túi trữ vật, phát hiện là chiếc bình nhỏ do lão chủ quầy trước đây tặng đang rỉ nước.
Nàng vội lấy bình ra: “Bên trong… thật sự có nước? Lúc trước ta nhìn thì không thấy mà?”
Chất lỏng trong suốt, ngón tay vừa chạm vào đã lấp lánh ánh sáng, như phản chiếu những vì tinh tú.
Hạ Dao Xuyên đưa tay lấy chiếc bình trong tay nàng, xoay xoay trong lòng bàn tay: “Pháp khí này hẳn cảm ứng được linh khí nên mới ngưng tụ ra nước, chắc là pháp khí dùng để trồng hoa.”
Nhiều người thích ngắm hoa khi ra ngoài nhưng không thể đào nguyên cây đem về, đành bẻ cành đem về cắm trong nhà. Những cành hoa này khó mà tự mọc rễ, nên có người đã phát minh ra pháp khí như thế.
Ví như chiếc bình này, thứ nước ngưng tụ bên trong giúp cành hoa mọc rễ đâm chồi, một bình thường chỉ dùng đủ một lần.
Lục trong đống đồ nát mà nhặt được thứ nát nhất, đúng là mắt nhìn tệ không tả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play