Trên người không mang phù hiệu tông môn, y phục đơn sơ, lại chẳng thấy pháp khí – là tán tu sao? Vậy thì càng tốt, lừa tới chỗ kín đáo rồi nuốt chửng luôn, vừa không gây chú ý, vừa chẳng cần chịu trách nhiệm.
【Tên này có biết xấu hổ không vậy? Mặt còn nhỏ hơn mông mà dám ngồi bừa, rút lại lời trước, đúng là tên nam nhân thô lỗ vô học!】Hệ thống vung nắm đấm đấm vào mặt hắn, nhưng đáng tiếc, đối phương chẳng có phản ứng gì.
Bạch Vãn Sương nhíu mày nhìn hắn, chợt khựng lại.
… Tên này, hình như không phải người.
【Đừng đánh nữa, người này có gì đó không đúng.】Nàng quay mặt đi, nhắc hệ thống ngừng tay.
“Vừa rồi là tại ta thất lễ, tưởng tiên tử là người phàm… ha ha, ta tự phạt một chén.” Hắn cười cười nâng trà lên uống, dường như chẳng bận tâm đến phản ứng đối diện.
Uống ké thì uống ké, còn bày đặt tự phạt?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play