Hoàn hồn lại, Bạch Vãn Sương cúi đầu nhìn xuống, phát hiện mình vẫn còn đang ngồi trên tay sư tôn, liền vội vàng ngượng ngùng nói: “Sư… sư tôn thả ta xuống trước đi!”
“Ừ.”
Không rõ vì sao, giọng nói của hắn có phần trầm thấp hơn trước.
Bạch Vãn Sương đưa tay gãi gãi tai, hình như vừa rồi lỡ bị va vào một chút.
Nhưng nàng cũng chẳng để tâm đến chi tiết nhỏ ấy, còn bông đùa nói: “Vừa mài sạch vết chai xong ta liền biến lại rồi, đúng là lỗ quá trời luôn ha ha.”
“Thế nào cũng là đáng giá.” Hắn khẽ nhéo má nàng. Việc nàng làm, sao lại có thể nói là không đáng?
“Ôi, nếu có thể giúp ta cao thêm chút nữa thì tốt rồi.” Bạch Vãn Sương bật nhún thử một cái, thân thể dường như đã hoàn toàn hồi phục, không có gì bất thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play