Tống Thanh Sinh liếc mắt nhìn sang, như đã quá quen thuộc: “Ngươi vẫn là gặp bọn họ chưa đủ. Sư đồ hai người họ thân thiết đến mức khỏi cần nói.”
Văn Nhân Doãn gật đầu như hiểu như không. Quả thực hắn rất ít gặp hai người của Lãnh U Phong, vì hắn đảm nhiệm việc chế dược trên Dược Phong, ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi. Lần này được phân nhiệm vụ chung, cũng xem như chính thức gặp mặt.
“Ước gì sư tôn của ta cũng tốt được như vậy.” Thẩm Diệu Diệu chẳng còn giấu giếm gì nữa, nói thẳng luôn.
Tống Thanh Sinh lập tức dùng tay áo lau nước mắt không tồn tại: “Thật khiến người ta lạnh lòng…”
“Người chỉ biết bắt chúng ta giặt vớ thúi của người còn ưm!”
Tống Thanh Sinh vội bịt miệng nàng lại, mặt căng ra cười: “Đồ đệ ngoan, xem ra say sóng rồi nói năng hồ đồ rồi, để vi sư giúp ngươi tỉnh táo lại một chút.”
Văn Nhân Doãn lau mồ hôi trên trán, thật ra quan hệ giữa sư đồ hai người họ cũng không tệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play