Ngoài cửa vang lên tiếng rao bán kẹo hồ lô, Bạch Vãn Sương đang ăn điểm tâm nghe thấy liền chảy nước miếng, đứng bật dậy: “Ta ra ngoài mua xiên kẹo hồ lô.”
Nàng ngồi ở phía trong, Tả Thính Hàn ngăn lại: “Để vi sư đi, ngươi ở lại chờ.”
Bạch Vãn Sương thật ra chỉ thấy hơi ngại, nhưng hắn đã bước nhanh như gió, thoắt cái đã ra khỏi cửa, nàng đành ngồi xuống tiếp tục chờ.
Tiểu nhị bước tới rót thêm trà cho hai người, vừa cười vừa nhắc nhở nàng bằng giọng điệu đầy ý tứ: “Đạo lữ của cô nương thật tốt với cô nương quá, người ta nói rồi, nam nhân phải chọn người rộng rãi hào phóng, hơn nữa công tử này dung mạo cũng rất đoan chính, cô nương nhất định phải suy xét kỹ, có tình cảm thật thì mới sẵn lòng vì người kia mà rộng rãi, đúng không nào?”
Tu sĩ giàu là thật, giá trị linh thạch trên người họ vốn rất cao, nhưng chi phí tu luyện cũng cực kỳ đắt đỏ, nhiều tu sĩ trong người còn chẳng có nổi vài đồng bạc.
Chớ nói gì đến việc tiêu xài cho đạo lữ, có đồ mà dùng đã là tốt lắm rồi.
Bọn họ đều lầm tưởng Tả Thính Hàn là người theo đuổi nàng. Dù đã cải trang, nhưng hắn chỉ đổi gương mặt, còn vóc dáng vẫn như cũ. Trong khi Bạch Vãn Sương dung mạo xuất chúng, khí chất nổi bật, đôi mắt đào hoa mê người đến đắm say. Trong mắt họ, nàng rõ ràng là người được săn đón.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT