Có độc?...
Tả Thính Hàn khựng lại, thần sắc thoáng u ám: “Xin lỗi… ta chỉ tra được đó là loài hoa có giá trị dược dụng…”
“Thuốc nào chẳng ba phần độc, phấn hoa Nguyệt Lan tuy có thể làm thuốc nhưng vẫn có độc.” Chu Thiếu Nhan thở dài chân thành, may mà không ở lại quá lâu, nếu không cổ họng cũng sưng lên rồi.
“Đừng… trách sư tôn, khụ khụ khụ…” Bạch Vãn Sương nghe thấy hai người trò chuyện, vội lên tiếng giải thích giúp hắn: “Là ta… muốn đi…”
“Được được được, không trách hắn. Ngươi đừng nói nữa, ta đi sắc thuốc cho ngươi.” Chu Thiếu Nhan ấn nàng lại, đầu sốt đến hồ đồ mà vẫn còn lo giải thích.
Hắn nhìn về phía ai kia, sắc mặt lập tức chuyển lạnh: “Đi lấy khăn sạch, nhúng nước lạnh đặt lên trán nàng, hạ nhiệt.”
Tả Thính Hàn nhận lấy khăn ướt, đắp lên trán nàng, ngồi bên mép giường với vẻ luống cuống hiếm thấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play