Nàng có thể chịu được hồn thuật, còn bọn họ liệu có dám đối mặt với sự thật phơi bày ngay tại chỗ? Sợ rằng đang chờ đợi việc “thẩm tra riêng”, chỉ cần rời khỏi đại điện này, mục đích của họ đã đạt thành.
Bạch Vãn Sương lướt mắt qua chúng tu sĩ xung quanh – kẻ thì hả hê, kẻ thì giả vờ nghiêm túc – nàng hừ lạnh một tiếng, rồi nhìn về phía Tả Thính Hàn: “Sư tôn, ta muốn chứng minh bản thân trong sạch.” Nàng thực sự không đủ năng lực gây ra chuyện nguy hiểm kia, nhưng nàng có một sư tôn cường đại.
Lời vừa dứt, hai vị trưởng lão đều im bặt.
Nam nhân hơi ngẩn người, các ngón tay khẽ siết lại: “Không cần chứng minh. Ngươi vốn đã trong sạch.”
Bọn họ ra sức ép buộc, thực chất là sợ nàng thật sự dám hành động ngay lúc này. “Thẩm tra riêng” chỉ là cái cớ, lời đồn đã truyền ra, nhưng nếu nàng chứng minh giữa đại điện, công khai trước mọi người, thì còn ai dám nghi ngờ? Lúc ấy, đừng nói là chém hai người họ, dù chém tới tận Trấn Linh môn cũng không có ai dám hó hé.
Tống Thanh Sinh mấp máy môi, đối với họ, nếu có thể rũ bỏ sạch sẽ ngay bây giờ thì dĩ nhiên là tốt nhất, nhưng cách này nguy hiểm quá rồi.
“Ta muốn chứng minh sự thanh bạch của tông môn, không muốn để mọi người phải chịu tiếng xấu vì ta.” Bạch Vãn Sương nhìn sư tôn với ánh mắt vừa kiên định vừa khẩn cầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT