Bạch Vãn Sương cũng không khách sáo, tiện tay thu lấy yêu đan: “Các ngươi có thể lấy ít huyết dịch dính lên người, bí cảnh này e là chỉ có yêu thú đến ngũ giai, có lẽ sẽ tránh được một vài yêu thú hạ giai tập kích.”
Phần còn lại thì Vương Kiến Sơn gom hết, không lấy thì uổng.
“Hai vị có muốn ăn chút thịt nướng không? Ta có mang gia vị theo.” Hắn còn ít thịt hổ, trời cũng sắp sáng, Vương Kiến Sơn liền ngẫm nghĩ mở lời.
Sở Vũ khó tin: “Ngươi còn mang cả gia vị bên người?”
Sau một trận chiến sinh tử như vừa rồi, Vương Kiến Sơn đã chẳng khách sáo gì với bọn họ nữa, cười ha hả: “Ta khẩu vị nặng, ăn không quen đồ ngoài, đều tự chuẩn bị.”
Thế là bốn người cùng nhóm củi bên dòng suối, nướng thịt.
Hiển nhiên Vương Kiến Sơn có đôi phần tâm huyết với chuyện ăn uống, trong lúc nướng thịt, đôi mắt đầy thành kính, lại sợ bọn họ không quen vị nên còn cố ý bớt gia vị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play