“Trở về rồi?”
Vừa leo đến lưng chừng núi, giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên bên trên khiến Bạch Vãn Sương, đang ôm một đống đồ trong tay, lập tức đứng sững lại.
Sau vài giây điều chỉnh, nàng cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười lấy lòng, giọng nói ngọt như mật: “Sư tôn, ta ra ngoài hái cho người một tổ mật ong rất to đây.”
“Người xem, có phải là rất…” Còn chưa nói xong, eo đã bị một cánh tay vòng qua nhấc bổng lên, mang đi luôn một mạch.
Tư thế bị gập lại như vậy khiến bụng nàng hơi đau, nhưng Bạch Vãn Sương vẫn cố ngửa đầu giơ ngón cái, cười nịnh: “Sư tôn thật có khí lực, đồ nhi nhất định phải học hỏi theo người.”
“Cấm ngôn.” Tả Thính Hàn vừa dứt lời, nàng lập tức cảm thấy mở miệng ra mà không phát ra tiếng nào.
Thường thì những lúc giọng điệu không phân rõ vui giận, vẻ mặt không hề biến hóa như thế này… chính là lúc thật sự nổi giận rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play