Chua chát đắng nghét, vị ngỡ ngàng khó nói, uống vào miệng còn có cả cặn, khiến Bạch Vãn Sương mất sạch khả năng khống chế biểu cảm trên gương mặt.
“Khó uống quá…” Nàng muốn lùi lại, nhưng chỉ thấy từng muỗng từng muỗng thuốc tiếp tục được đút tới, khiến nàng không thể từ chối.
Cho đến khi bát thuốc chỉ còn một chút bã ở đáy, Tả Thính Hàn mới dừng tay, đặt bát sang một bên.
Tiếng đáy bát chạm mặt bàn khiến Bạch Vãn Sương lập tức nín lại vẻ mặt khổ sở, cắn môi không dám ngẩng đầu nhìn hắn.
Ưm… Giờ nên nói gì mới phải? Trực tiếp nhận sai: “Sư tôn, đồ nhi sai rồi”? Hay nói: “Từ nay không dám nữa”?
Nàng cũng chẳng muốn mình xui xẻo thế đâu, chỉ là bỗng dưng hôm nay nổi hứng một cái, ai ngờ suýt chút nữa mất mạng.
Thấy hàng mi nàng run rẩy bất an, cuối cùng Tả Thính Hàn vẫn không nỡ trách phạt, đối mặt với tứ giai yêu thú mà còn sống sót trở về đã là phúc lớn trong họa, trách phạt gì nữa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play