Chưởng môn vốn không nhất thiết phải có mặt, chỉ là Mạnh Văn Châu muốn đến xem một chút.
“Ra cạnh hồ, tĩnh tâm lại, rồi thử cảm nhận linh lực nơi này.” Tả Thính Hàn xoa đầu nàng, dịu giọng nói.
Càng đến gần Tàng Kiếm Trì, kiếm ý hội tụ từ bốn phương tám hướng càng thêm sắc bén, nhưng Bạch Vãn Sương nay đã biết dùng linh lực hộ thể, kiếm ý ấy không thể gây thương tổn nàng.
“Để ta xem bảo bối đệ tử của ngươi sẽ gọi ra được thanh kiếm nào.” Mạnh Văn Châu là người rất thích khoảnh khắc “giải bí” này, khi đại đệ tử Tiêu Hành của hắn từng triệu ra thanh Động Hư Thái Kiếm trứ danh, hắn còn mừng hơn cả Tiêu Hành.
Tả Thính Hàn không đáp, thật ra hắn vẫn luôn muốn rèn riêng cho Bạch Vãn Sương một thanh kiếm hoàn toàn tương hợp, bởi dẫu kiếm của người khác có tốt đến đâu thì cũng không thuộc về nàng. Một thanh kiếm từng có chủ chỉ mới bước đầu chấp nhận người mới, nhưng rất khó đạt được cảnh giới nhân kiếm hợp nhất.
Nếu còn có kiếm linh thì càng phức tạp, chỉ cần giữa người và kiếm sinh ra mâu thuẫn, không những không phát huy được uy lực vốn có, mà thanh kiếm cũng dễ tổn hại.
Cảm nhận…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play