Video phát hết, Hoài Lân ngây dại, theo phản xạ mà bấm vào nút “phát lại”.
Lục Tinh Triệu đưa tay tắt nguồn điện, khẽ gọi: “Hoài Lân.”
“Anh.” Hoài Lân ngơ ngác ngẩng đầu nhìn anh, thấy Lục Tinh Triệu đang dùng ánh mắt đầy lo lắng dõi theo mình, liền vội vàng nói thêm, “Em không sao, đừng lo cho em… Em thực sự không sao.”
Ánh mắt cậu mờ mịt, thần trí trống rỗng, như thể linh hồn đã bị hút rỗng khỏi cơ thể. Trong mắt Lục Tinh Triệu, đó là một người gỗ vô hồn — làm sao anh có thể không sợ hãi được?
Hoài Lân vẫn cố gắng chống đỡ, miễn cưỡng nói: “Chúng ta xem thêm đi, xem tiếp đi… Chưa chắc đã bị bắt hết, anh, chúng ta phải tìm thêm…”
Lục Tinh Triệu không nói nhiều, trực tiếp bế cậu lên. Một lúc sau, anh mới dùng giọng nói lạnh lẽo mà ẩn nhẫn sát ý, chậm rãi nói:
“Hoài Lân, anh sẽ đưa em đi tìm, cho dù có bao nhiêu người bị bắt, anh cũng sẽ đưa từng người trở về. Nếu Giáo hội dám giết một người bạn của em, anh sẽ lôi toàn bộ lũ khốn đó về, ném trước mặt em!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play