Hoài Lân đã lâu lắm rồi mới lại cảm nhận được bầu không khí náo nhiệt như thế này.
Có lẽ là bởi khi con người sống đủ lâu, sẽ bắt đầu hoài niệm, so sánh quá khứ với hiện tại; cũng có thể là vì sự xuất hiện bất ngờ của Bạch Như An đã khơi dậy những hồi ức trong cậu.
Hoài Lân thường xuyên nhớ lại quãng thời gian mình sống ở căn cứ S trước khi “trọng sinh”. Khi đó, cậu hầu như không có bạn bè, chỉ quen vài người ít ỏi như Bạch Như An, lại càng đừng nói đến chuyện được tổ chức sinh nhật hay mở tiệc.
Ngoài cậu ra, dường như tất cả mọi người đều đang quay cuồng vì mưu sinh. Thời gian chính là vật tư, vật tư chính là sinh mạng. Mỗi người như thể đều có một chiếc đồng hồ đếm ngược treo trên đầu: một chai nước khoáng tương đương sáu tiếng sống, một cái bánh bao thịt bằng mười tiếng, một thanh sôcôla thì đổi được hai mươi tiếng sinh mạng…
Hôm nay có thể bạn còn sống được bảy ngày, thế là vui vẻ đi ngủ một giấc. Nhưng nếu thật sự ngủ say, bị kẻ khác trộm sạch đồ đạc, khi tỉnh dậy, bạn sẽ phát hiện ra: nếu không liều mạng, bạn chỉ còn lại hai mươi bốn giờ để sống.
Người may mắn thì mỗi ngày có thể kiếm được thêm ba mươi giờ sống; còn người không may, chỉ có thể trơ mắt nhìn sinh mệnh mình cạn kiệt, mà bất lực đến tuyệt vọng.
Giữa thời kỳ trung hậu của mạt thế, con người sống bằng cách giao dịch, trộm cắp và cướp đoạt sinh mệnh của nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT