“Em vẫn phải suy nghĩ đã… chuyện này tới quá bất ngờ. Ngần ấy năm trôi qua rồi, tự nhiên lại nhảy ra một ông bố ruột…” Hoài Lân cuộn tròn trong chăn, lăn qua lăn lại, một lúc sau thì không còn động tĩnh nữa.
Lục Tinh Triệu cũng thấy rối rắm trong lòng, ngồi bên mép giường suy nghĩ chốc lát, rồi đưa tay vỗ nhẹ vào cậu:
“Còn hai ngày nữa là tới sinh nhật em. Chắc Bạch Như An sẽ không đi sớm đâu. Em cứ tranh thủ suy nghĩ kỹ trong mấy ngày này.”
Hoài Lân không đáp. Cái ụ tròn trong chăn chỉ còn lại những nhịp phập phồng rất nhẹ và đều đặn.
“Hoài Lân?” Lục Tinh Triệu nhẹ giọng gọi, rồi cẩn thận vén chăn lên, nhìn thấy Hoài Lân vẫn giữ tư thế “cúi gập người vì thất vọng” mà ngủ mất tiêu, mông còn hơi nhô lên, miệng đã bắt đầu khò khè.
Lục Tinh Triệu vừa buồn cười vừa bất lực, thầm nghĩ chắc là cậu quá mệt rồi.
Lúc trước, Kỷ Thần bất ngờ ra tay. Nếu không phải Hoài Lân đã tiên đoán được cảnh tượng đó, tất cả mọi người sẽ hoàn toàn không phòng bị, có khi còn bị Kỷ Thần đắc thủ. Mọi chuyện giờ nhìn như nhẹ nhàng, thật ra phần lớn là nhờ Hoài Lân đã “mơ trước” được tất cả. Có thể nói là lập công to.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play