Mai tiên sinh mặt lạnh: “Khi đó ta còn chưa quen đệ.”
“Ta lại chưa từng nói chuyện này với huynh sao?” Cố đại nhân giả vờ kinh ngạc nói: “Cũng phải, khi đó sao dám đem chuyện ngu ngốc này nói cho huynh biết được.”
Cố đại nhân vẫy vẫy quạt ngọc, quản sự và hạ nhân ở hai bên đều lặng lẽ lui ra, cả sảnh chỉ còn lại ba người bọn họ, ngay cả cửa lớn tiền sảnh cũng bị đóng lại. Khí thế này, vừa nhìn liền biết là muốn nói chuyện lịch sử đen tối rồi. Hắn khẽ hắng giọng: “Khi đó tuổi trẻ khinh cuồng, luôn cảm thấy trên đời này không gì là ta không làm được.”
Úc Ninh ở bên cạnh im lặng như gà nghe bát quái, Cố đại nhân không đuổi cậu đi mà giữ cậu lại nghe lịch sử đen tối đã là đãi ngộ rất tốt rồi, cậu không muốn chọc vào rồi bị đuổi ra ngoài đâu.
“Đích thứ tử nhà lão Cảnh Lâm Hầu dùng đường hàng hải viễn dương làm điều kiện cầu ta điều tra xem đích trưởng huynh của hắn ta có dùng phong thủy ám hại hắn ta không, khiến hắn ta thi hương rớt bảng, đến nỗi mấy chục năm sau con cháu đều trượt dài.”
Vẻ mặt Mai tiên sinh nghiêm túc, chuyện đoạn đường khoa cử của cả gia tộc, chuyện này tuyệt đối không phải chuyện nhỏ. Y ở thành Trường An, mấy quy tắc trên quan trường kia y cũng hiểu một ít. Hai đích tử của lão Cảnh Lâm Hầu không phải do cùng một mẹ sinh ra, một người là đích tử do nguyên phối sinh ra, một người là đích tử do kế thất sinh ra, lão Cảnh Lâm Hầu truyền tước vị cho đích trưởng tử, đích trưởng tử được tước vị, đích thứ tử thi hương rớt bảng, chỉ được cái danh tú tài, nếu lão Cảnh Lâm Hầu dùng danh nghĩa ấm phong còn có thể tìm cho đích thứ tử một chức quan nhỏ, nếu đích thứ tử này không được sủng ái, vậy thì ngay cả cơ hội ấm phong cũng không có.
Nếu là một đời còn dễ nói, dòng đích bất kể là vì tình hay vì thể diện, thế nào cũng sẽ nâng đỡ đích thứ tử một chút. Trong thế tộc, sự khảo nghiệm thực sự khắc nghiệt là đợi đến khi trưởng bối qua đời, huynh đệ phân chia gia sản, thế hệ sau của nhà đích thứ tử nếu không có công danh gì nữa, vậy thì chỉ có thể dần dần bị gạt ra rìa, nếu đời thứ ba vẫn không có công danh gì nữa, vậy thì cũng chẳng khác gì người bình thường trong tộc.
Đời này sĩ nông công thương, thương nhân thấp kém, tuy rằng không đến nỗi ba đời không được thi cử, nhưng cũng bị kỳ thị đủ điều. Đích thứ tử của lão Cảnh Lâm Hầu hẳn là sau khi chia gia sản liền bắt đầu buôn bán, tuy nói cơm áo không lo, nhưng trong thế tộc, một vị dòng đích từ bỏ con đường khoa cử, chuyển sang buôn bán, vậy thì là tự cam đoạ lạc, lại thêm ba đời không có công danh, có thể tưởng tượng những tài nguyên cốt lõi trong gia tộc tuyệt đối sẽ không còn mở ra cho chi này nữa, ngày sau con cháu muốn phục hưng lại, lại càng khó khăn hơn.
“Sau đó thì sao?” Mai tiên sinh hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT