Có lẽ chỉ là người giống người thôi!
Nhưng nghĩ như vậy, thái độ của Khương Hoài lại quá kỳ lạ.
“Vu Hâm, cậu buông tôi ra, tôi phải về.”
Khương Hoài rút tay về, cũng không giải thích, bước nhanh rời đi.
Anh ta dùng một tay che mặt mình, chạy trốn khỏi nơi này.
Anh ta không thể ở lại đây, nếu ở lại thêm nữa, chỉ tự chuốc lấy nhục nhã.
“Chạy rồi? Anh ta không dám gặp anh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play