Lúc này, họ rất mong Cố Loan và Khương Tiện ở đây, có lẽ chỉ có họ mới giải quyết được.
“Ha ha!”
Lương Húc cười nhạt, lạnh lùng nhìn Vu Đông Nhiên như nhìn một tên hề.
Vu Đông Nhiên hơi ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại trên người Lương Húc: “Anh cười cái gì?”
Anh ta không ngờ lại nhìn thấy sự khinh thường dành cho mình trong mắt người đàn ông này.
“Muốn xông vào hải đảo mà còn giả vờ bị ép buộc, anh đúng là khiến người ta buồn nôn.”
Lương Húc cười tiếp: “Anh tưởng chúng tôi dễ bắt nạt lắm sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT