Một người phụ nữ khác tiến đến gần người phụ nữ trung niên, đột nhiên nhìn về phía Cố Loan: “Người ta sống thoải mái nhỉ!”
Đã là thời mạt thế rồi mà vẫn có người ăn mặc sạch sẽ, nhìn là biết cuộc sống rất tốt.
Nói đến họ, người phụ nữ có vẻ chua chát.
Lương Hoa Anh ngẩng đầu nhìn lên, vẻ mặt trở nên vui mừng khôn xiết.
Bà ta bước nhanh về phía Cố Loan và Khương Tiện, vừa vẫy tay vừa hét lớn: “Cố Loan, Cố Loan...”
Một cơn gió biển thổi qua, Cố Loan mơ hồ nghe thấy có người gọi tên mình, cô dừng bước.
“Sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT