Khoảng cách hơi xa một chút nhưng với thị lực của cô thì có thể nhìn rõ một số thứ.
Nhưng cụ thể đang làm gì thì không nhìn thấy được.
Dịch bệnh hẳn là đã được kiểm soát, nếu không thì những quân nhân kia đã không chạy đến để mọi người gia nhập căn cứ.
Cố Loan cảm thấy an ủi, ít nhất trong đó có một phần công sức nhỏ của cô.
Có thể cứu được một số người, có lẽ kiếp sau cô sẽ đầu thai vào một gia đình tốt.
Trong lòng thầm nghĩ đùa một chút, Cố Loan thu hồi ánh mắt, nói với Khương Tiện: “Chúng ta đi thôi.”
“Được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play