Dư Diêu mỉm cười mãn nguyện, nắm tay Niệm An đứng tại chỗ.
Những đứa trẻ khác cũng giống như Niệm An, chúng không sợ máu me, không sợ bạo lực.
“Có chuyện gì thì nói tử tế, đừng động dao động súng.”
Kiều Trị run rẩy giọng nói, không còn vẻ coi thường cái chết như vừa rồi nữa.
Cố Loan cười lạnh, vẫn cầm dao găm chĩa vào hắn ta: “Tôi còn tưởng anh cứng cỏi lắm chứ, hóa ra chỉ là đồ bỏ đi.”
Kiều Trị tái mặt: “Chỉ cần các người tha cho tôi, bảo tôi làm gì cũng được.”
Đứng trước cái chết, Kiều Trị không cần sĩ diện nữa, hắn ta chỉ muốn sống sót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play