Không bao lâu, nữ tử lụa mỏng che mặt, từ cửa hông mà ra, trên tay chỉ cầm một nhánh mận trắng, mang theo một con tiểu bạch hồ, chậm rãi hướng thành Tây mà đi, vừa đi vừa thưởng tuyết.
Nói đến trang phục của nàng cùng với trước kia cũng không kém nhiều, dù lấy lụa mỏng che mặt, nhưng khí chất thực tế xuất trần, người bình thường nhìn thấy cũng phải ghé mắt, nếu là gặp được người quen, thì liếc một chút có thể nhận ra nàng là Vãn Giang, nhưng mà một đường đi qua vậy mà không có bất kì người nào hướng nàng quăng tới ánh mắt khác thường, tựa như không nhìn thấy nàng.
Từ nơi này đến đường phố Liễu Thụ, có vô số con đường và ngõ hẻm.
Một đường sinh kế của người dân đều khác nhau.
Nữ tử dường như hào hứng không tệ, bước đi rất chậm, vốn là trời mơ màng, nhưng một đêm này, ở giữa đầy trời tuyết lớn, như thể là trời đã tối, chỉ là cùng với trời đen có khác biệt là loại ánh sáng và không có ánh sáng này sẽ tồn tại trong một thời gian dài trước khi trời tối hoàn toàn.
Trên đường thì sớm đã không có người đi đường.
Tuy nhiên, thỉnh thoảng là hai bên dãy nhà chợt có khói bếp, truyền đến mùi thơm của thức ăn cùng với đủ loại động tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT