“Thứ thú vị…!”
Tống Du đứng tại chỗ, nhíu mày thì thào.
Sau đó thu hồi ánh mắt và bước đi với cây gậy của mình.
Quần sơn bao la phía trước đều bị băng tuyết bao trùm, bầu trời là một hình bán nguyệt hoàn chỉnh to lớn màu xanh thẳm, hững rặng núi phủ tuyết có những đường cong mềm mại và không có nơi ở của con người.
Trong tuyết, một hàng dấu chân hướng nam đi xuống núi, cũng có một hàng dấu chân loạn hơn, dọc theo lưng núi một đường hướng đông mà đi.
Đạo nhân dù không biết tiểu yêu này muốn nói cái gì, cũng không biết nó đến cuối cùng là muốn ám chỉ điều gì cho hắn hay là vì mục đích nào đó muốn để hắn ở lại Việt Châu thậm chí là phương bắc lâu hơn một chút, nhưng hắn là người nghe khuyên, cộng thêm mình vốn là xuống núi chu du thiên hạ, cảm thấy thích hợp dùng thêm một chút thời gian để đi dạo quanh Việt Châu này một cách chi tiết hơn, cũng không phải là chuyện gì xấu, cũng thật sự dự định đi một lần khắp Việt Châu cẩn thận hơn - lúc đầu dự định ra khỏi rừng cây Thanh Đồng sẽ đi đến núi Thiên Trụ, đi đến Triệu Châu qua mùa đông này, bây giờ lại quấn thêm một vòng ở đây.
Việt Châu cơ bản hoang tàn vắng vẻ, đi thực tế khó khăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play