Kiều tiên sinh cũng không nhịn được thở dài:
“Trước đây ở phía nam Việt Châu còn có một tên Đại Yêu vương, được dân bản xứ gọi là Đại Vương Bạch Ngưu, gần như chiếm cứ gần phân nửa Việt Châu, so với Yêu Vương ở thành Chiếu Dạ cùng với Hòa Nguyên còn đáng sợ hơn, đem bách tính trong vùng xem như gia súc để nuôi, thử hỏi ai còn dám ở lại đó? Cho dù có người còn sống sót qua chiến tranh cùng với ôn dịch bên trong, dưới sự tra tấn của yêu ma cũng đều thật sớm dọn đi, ta cũng chính là như thế, lúc này mới ly biệt quê hương, đến theo Trần Tướng quân!”
Tống Du nghe biểu lộ rất bình tĩnh:
“Hiện tại thế nào?”
“Nghe nói vào đầu xuân năm nay không lâu, Trương mỗ nghe được lời đồn nói, Đại Vương Bạch Ngưu ở Việt Châu này cũng bị thần tiên đánh chết!”
Trương quân sư ở bên cạnh mở miệng nói ra, nhưng là thần quang cũng không nhịn được ảm đạm:
“Bất quá bây giờ phía nam của Việt Châu gần như cũng không còn ai, những người trước đó chết hết rồi, trong thời gian ngắn cũng không ai dám chuyển đến, sợ là chỉ có chờ qua mấy năm phía bắc ổn định lại, triều đình mới để người đi qua lấp đầy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT