Trong phòng bất chợt lâm vào sự yên tĩnh, Tự Cẩm vội vàng đứng dậy định thỉnh tội, trong lòng khóc không thành tiếng. Mấy quy củ của cổ đại này quá mệt đi, động một cái thì phải thỉnh tội gì chứ, nàng thật sự còn chưa quen nhưng lại không dám bất tuân.

Đám người Quản Trường An đứng cúi thấp đầu “rắm” cũng không dám phóng, Vân Thường mặt cũng trắng bệch, đầu gối mềm nhũn, thiếu chút nữa thì cũng quỳ xuống theo.

Tiêu Kỳ còn đang ngạc nhiên chưa kịp định thần thì Tự Cẩm cũng đã quỳ xuống, bàn tay vươn ra rơi vào khoảng không.

Từ khi Tự Cẩm xuyên không tới giờ, đếm số lần quỳ còn nhiều hơn cả đời của kiếp trước cộng lại, giống như đầu gối luôn sẵn sàng làm bạn với đất vậy, trong lòng vạn phần thê lương, cuộc sống này quá khổ ải rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play