“Đương nhiên rồi.” Tự Cẩm làm ra vẻ cây ngay không sợ chết đứng. 
Nói đến Tô gia nhà nàng cũng quả là cứng đầu kiên trì. Không chỉ bắt con trai đọc sách mà con gái cũng chịu sự dạy bảo, không được lười biếng học hành. Nguyên chủ từng đọc rất nhiều sách vở, nếu không chính nàng còn không thích ứng được với cách nói chuyện nho nhã của cổ nhân. 
May mà ký ức nguyên chủ dần dần hồi phục, từ từ hòa hợp một chỗ với những ký ức của nàng. Giờ khắc này, Tự Cẩm cũng cảm thấy mình mạnh mẽ tự tin nhiều hơn, không còn sợ hãi như trước đây, sợ là bị người ta phát hiện nàng không phải là người của thời đại này.

Ăn cơm xong, nói chuyện cũng một lúc, Tiêu Kỳ nhìn Tự Cẩm nói: “Nàng về trước đi.”

“Vâng.” Cuối cùng có thể về rồi, Tự Cẩm rốt cục thở phào nhẹ nhõm, vội vã đứng dậy hành lễ cáo lui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play